Ly hôn, nhà trai đòi lại tiền “nạp tài”...
Thứ sáu - 11/06/2021 13:35
Ngày 17/11/2020, Tòa án nhân dân huyện Phụng Hiệp thụ lý vụ án tranh chấp ly hôn số 567/TLST-HNGĐ, giữa nguyên đơn là chị Y và bị đơn là anh H. Trước đó, chị Y và anh H có một thời thời gian ngắn tìm hiểu nhau mới đi đăng ký kết hôn và tiến hành tổ chức lễ cưới. Sau đó, vì mâu thuẫn vợ chồng nên chị Y khởi kiện yêu cầu ly hôn với anh H. Chuyện sẽ không có gì đáng nói nếu người chồng trong vụ án không đòi lại 50.000.0000 đồng tiền nạp tài đàn trai đưa cho đàn gái dùng để sắm sửa, đặt mâm đãi khách khi tổ chức lễ cưới (hay còn gọi là tiền chợ). Ngoài ra, cô dâu trong cuộc hôn nhân này còn gặp phải tình trạng éo le mà thời hiện nay không phải ai cũng gặp phải: Chuyện chăn gối giữa vợ chồng đều được chồng “tường trình” lại với cha chồng; cha chồng thì ra điều kiện hoặc là chị Y nghỉ đi làm ở công ty ở nhà chuyên tâm chăm sóc cho gia đình chồng, phục vụ chồng hoặc là trả lại vàng cưới để ông cưới vợ khác cho chồng chị. Và thế là, cuộc hôn nhân kết thúc sau... 17 ngày vợ chồng chung sống. Đáng nói, trước khi về nhà cha mẹ ruột sống vì bị ép buộc như thế, chị Y đã trả lại số vàng mà cha chồng cho trong ngày cưới là 01 lượng vàng 24k, khi chị Y khởi kiện xin ly hôn, anh H còn có đơn yêu cầu phản tố yêu cầu chị Y trả lại số tiền nạp tài nói trên.

Hình ảnh minh họa.
Quan điểm của Viện kiểm sát khi giải quyết trường hợp này như sau:
Thứ nhất, căn cứ Điều 3,4,5,7 BLDS năm 2015 thì cá nhân được phép tự do thỏa thuận, chỉ cần không vi phạm điều cấm của luật, không trái đạo đức xã hội; có thể áp dụng tập quán để điều chỉnh quan hệ dân sự nếu tập quán đó không trái các nguyên tắc cơ bản của pháp luật dân sự quy định tại Điều 3 BLDS năm 2015. Vì vậy, việc đàng trai và đàng gái thỏa thuận với nhau về số tiền tổ chức đám cưới như từ xưa đến nay là hoàn toàn phù hợp với quy định về áp dụng phong tục tập quán.
Thứ hai, căn cứ Điều 166 BLDS năm 2015 về quyền đòi lại tài sản:
“Điều 166. Quyền đòi lại tài sản
1. Chủ sở hữu, chủ thể có quyền khác đối với tài sản có quyền đòi lại tài sản từ người chiếm hữu, người sử dụng tài sản, người được lợi về tài sản không có căn cứ pháp luật.
2. Chủ sở hữu không có quyền đòi lại tài sản từ sự chiếm hữu của chủ thể đang có quyền khác đối với tài sản đó.”
Đối chiếu với quy định có thể thấy, việc đàn trai giao tiền cho đàn gái tổ chức là do thỏa thuận hoặc do đàng trai tự nguyện, vừa phù hợp quy định pháp luật, vừa phù hợp phong tục tập quán. Do đó, không thuộc trường hợp chủ sở hữu có quyền đòi lại tài sản từ người sử dụng tài sản không có căn cứ pháp luật tại khoản 1 Điều 166 BLDS năm 2015.
Thứ ba, trên thực tế hôn lễ đã diễn ra, số tiền đàn trai đưa cho đàn gái đã được sử dụng đúng mục đích, có sự chứng kiến của đàn trai khi sang rước dâu, theo phong tục tập quán thì không ai có nghĩa vụ trả lại số tiền nạp tài cho đàn trai sau khi tổ chức xong đám cưới, dù cho cô dâu và chú rể không tiếp tục sống chung ngay sau ngày cưới đi chăng nữa, trừ khi là họ tự nguyện trả lại.
Do đó, quan điểm của Viện kiểm sát là bác yêu cầu phản tố của anh H.
Tuy nhiên, dù có thể áp dụng tập quán trong trường này nhưng thiết nghĩ vẫn cần có quy định cụ thể hơn nữa để khi xét xử tránh việc Thẩm phán áp dụng tùy nghi, theo quan điểm chủ quan của cá nhân mà ảnh hưởng đến quyền lợi của một trong các bên đương sự.
Nguồn tin: Trương Bảo Trân – VKSND huyện Phụng Hiệp.